"Bạn có phải là người 'ưu ái kẻ giàu, khinh thường kẻ nghèo'?"
Em chào mọi người! Trước đây, em từng đọc nhiều câu chuyện về những cô gái thực dụng muốn lấy chồng giàu và phụ bạc người yêu nghèo. Khi đó, em rất bất bình và hứa sẽ không trở thành người như vậy. Nhưng hiện tại, em đang hoang mang vì có người bảo em thực tế, trong khi người khác lại chê em thực dụng. Năm ngoái, khi 21 tuổi và là sinh viên năm 3, em quyết định đi làm thêm tại một cửa hàng. Tại đây, em gặp anh - một nhân viên kho hơn em một tuổi. Anh theo đuổi em trong 3 tháng trước khi em đồng ý quen. Anh không chỉ cao to, điển trai mà còn rất tốt bụng, hiền lành, được mọi người và mẹ em nhận xét tốt. Sau khi quen nhau, anh vẫn đối xử tốt với em như trước.
Anh rất cưng và chiều chuộng em, luôn nhường nhịn và sẵn sàng xin lỗi mỗi khi em giận dỗi. Sau khi chính thức quen nhau, anh vẫn tốt với em như lúc theo đuổi. Trong chuyến đi chơi xa, anh đã kiềm chế để bảo vệ em. Anh là người đàn ông lý tưởng: tốt tính, hiền lành, không hút thuốc, chung thủy và điển trai. Tuy nhiên, sau 4 tháng quen nhau, em bắt đầu lo lắng về tương lai vì anh chỉ học hết 12 và đang làm việc với mức lương khoảng 3 triệu/tháng, trong khi vẫn sống với ba mẹ.
Sau này, nếu cưới nhau, lương tháng của anh chỉ hơn 10 triệu thì liệu có đủ lo cho gia đình và con cái không? Em học kinh tế, ra trường chưa chắc đã có việc làm ổn định. Nghĩ đến những cô gái thực dụng trước đây, em không muốn trở thành như họ. Vì vậy, em tìm cách động viên anh học tiếp để có tương lai tốt hơn cho cả hai. Em bắt đầu nhắc đến việc học của mình, các khóa học em đăng ký, thành tích học tập và những người bạn nam có công việc ổn định để khuyến khích anh.
Em gợi ý anh quay lại học sửa chữa máy tính, nhưng anh từ chối vì sợ học và cho rằng mình không có năng khiếu. Khi anh được đề nghị chuyển việc với cơ hội thu nhập cao hơn, anh cũng từ chối, chỉ muốn giữ công việc hiện tại vì thấy vui vẻ và hạnh phúc bên em. Em hiểu hạnh phúc không thể thay thế cho tài chính, nên dù tiếc, em vẫn quyết định chia tay anh.
Em thẳng thắn nói với anh về việc công việc không ổn định và sự thiếu cố gắng của anh trong việc học hành và phấn đấu cho tương lai. Em từng nghĩ nếu anh nỗ lực, em sẽ quay lại và cùng anh cố gắng. Nhưng anh chỉ xin lỗi vì không thể mang lại cuộc sống giàu sang, dù anh vẫn yêu em. Em cảm thấy bất lực khi nhận ra anh không có chí tiến thủ và không thay đổi vì em. Em không đòi hỏi sự giàu có ngay, nhưng em không thể chấp nhận một người không có hoài bão và không nghĩ đến tương lai. Em chỉ mong có một cuộc sống đủ đầy, nhất là khi em chỉ còn mẹ sau khi ba mất sớm.
Em cần tiền để phụng dưỡng và chăm lo cho mẹ, ước mơ là xây nhà cho mẹ, đưa mẹ đi du lịch và mang lại cuộc sống sung túc để bù đắp những khó khăn mẹ đã trải qua. Em sẵn sàng cùng anh cố gắng, nhưng cần một điểm tựa vững chắc để không phải làm mọi thứ một mình. Em không chê anh nghèo vì gia đình em cũng chỉ đủ sống.


Source: https://afamily.vn/em-co-la-nguoi-tham-phu-phu-ban-20140910121154669.chn